Bài đăng

Hiển thị các bài đăng có nhãn truyen-cuoi

Một ngày đi học của Vova

Giờ sinh vật Cô giáo đưa ra một câu hỏi: – Tại sao khi ta bón phân thì cây sẽ lớn nhanh hơn? – Thưa cô vì… vì cây không chịu nổi mùi hôi thối của phân nên đã lớn vọt thật nhanh ạ! – Vova nhanh nhảu. – ?! Giờ tập làm văn Cô giáo thu bài tập làm văn với đề tài: “Tả con lợn nhà em”. Vova đứng lên xin cô cho khất đến cuối tuần, cô hỏi: – Sao em chưa làm bài văn xong? – Dạ… vì bố em đi công tác chưa về ạ! – À! Chắc là nhờ bố làm hộ chứ gì? – Không đâu ạ! Chẳng qua em muốn tả cho thật chính xác nên em mới nhảy vào chuồng lợn đo được chiều dài của nó. Còn… cân nặng bao nhiêu thì phải chờ bố em về rồi bắt trói khiêng lên mới biết được ạ. – !!!

Vova làm việc tốt

Hình ảnh
Vova chạy về nhà khoe với mẹ. – Hôm nay con đã làm được 1 việc tốt. – Việc gì thế con? – Con đã đưa 1 bà cụ già qua đường. – Ồ thật là 1 việc tốt, này mai con hãy phát huy nhé. Ngày hôm sau – Hôm nay con và các bạn cùng lớp đã làm được 35 việc tốt – Việc gì mà nhiều thế con? – Con và các bạn đã đưa 1 bà cụ già qua đường. – Hôm nay sao con gặp nhiều cụ già thế? – Không vẫn 1 bà cụ hôm qua thôi, hôm nay con và các bạn phải vất vả lắm mới đưa được bà cụ qua đường 35 lần đấy. Bà cụ ấy già rồi mà quẫy khoẻ lắm. -Mẹ ?!!!

Ăn gì?

Ba học sinh gặp nhau bàn tính về chuyện ăn : – Học sinh 1: Tôi có thể ăn một lúc năm quả trứng gà – Học sinh 2: Tưởng gì! Tôi có thể ăn một lúc được mười quả trứng gà – Học sinh 3: Thế thì nhằm nhò gì! Một lúc tôi có thể ăn hàng trăm quả trứng. – Học sinh 1, học sinh 2: Trứng gì vậy ? – Học sinh 3: Trứng cá! – Học sinh 1 và Học sinh 2: Trời!!! Nguồn: Sưu tầm

Trong giờ kể chuyện

Cô giáo đang đọc truyện “Ba chú heo con” cho các bé nghe đến đoạn một chú heo gặp bác nông dân và xin rơm: – Bác ơi, cho cháu xin ít rơm nhé! Cô giáo ngừng lại hỏi Vova: – Con có biết bác nông dân nói gì không? Vova : – Thưa cô, bác ấy bảo: “Trời ơi! Một con heo biết nói!”. Cô giáo tức đỏ mặt, vừa học bài “Sự tích bánh chưng, bánh dày”, Cô lại hỏi tiếp: -Thế em có biết bánh chưng có từ bao giờ không? Tính theo mùa thì có từ giáp Tết, tính theo ngày thì có tại hàng quà sáng lúc 5 giờ ạ! Cô giáo tức không chịu được liền mắng : – Em có biết tuần này đã bị điểm 2 lần thứ ba rồi không? Vova : – Thưa cô, em đã hiểu ý nghĩa câu: “Ghét của nào trời trao của ấy”. Nguồn: Sưu tầm

Voi ăn vụng

Hình ảnh
Voi ăn vụng Bà mẹ quát cậu con trai: – Này, con hay ăn vụng thì tai sẽ to ra nhiều đấy! – Hứ, nhưng con có ăn vụng đâu!… À, vậy chắc là voi hay ăn vụng lắm mẹ nhỉ? – Sao con lại hỏi vậy? – Thì mẹ không thấy tai con voi to thế kia à ??! *** Vừa đi vừa ngủ Bé Bi ham chơi không chịu đi ngủ, Mẹ nhắc nhở: – Bi! Con có vào đi ngủ ngay không? – Con không thể vừa đi vừa ngủ được mẹ ạ! – …! Nguồn: Sưu tầm

Vova tỏ tình

Vova thường ngồi chung xe bus với Natasa. Một hôm, Vova lấy hết dũng cảm dúi cho Natasa một mẩu giấy, trên đấy viết: “Tôi rất thích bạn, nếu bạn đồng ý kết bạn với tôi thì hãy đưa lại mẩu giấy này cho tôi, còn nếu không đồng ý thì hãy vứt nó qua cửa sổ”. Một lúc sau Natasa chuyển lại mẩu giấy cũ, Vova vui mừng mở ra xem, trên giấy viết: “Cửa sổ đóng không mở được”. Nguồn: Sưu tầm

Nói khoác gặp nhau

Hình ảnh
Anh nọ được dịp nói khoác: – Tôi được thấy có nhiều cái lạ lắm, nhưng lạ nhất là có một chiếc thuyền, dài không lấy gì mà đo cho xiết, có người thuở hai mươi tuổi đứng ở đằng mũi bắt đầu đi ra đằng lái, đi đến giữa cột buồm thì đã già, râu tóc bạc phơ, cứ thế đi, đến chết vẫn chưa tới lái. Trong làng cũng có một anh nói khoác nổi tiếng, nghe vậy liền kể ngay một câu chuyện: – Như thế đã lấy gì làm lạ ! Tôi đi rừng thấy có một cây cao ghê gớm. Có một con chim đậu trên cành cây ấy, đánh rơi một hạt đa. Hạt đa rơi xuống lưng chừng gặp mưa, gặp bụi rồi nảy mầm, đâm rễ thành cây đa. Cây đa lớn lên, sinh hoa, kết quả, hạt đa ở cây đa đó lại rơi vãi ra, đâm chồi, nẩy lộc thành nhiều cây đa con, đa con cũng như cây đa mẹ lớn lên, sinh hoa kết quả, lại nẩy ra hàng đàn cây đa cháu. Cứ thế mãi cho đến khi rơi tới đất thì đã bảy đời tất cả. Anh đi xa về nghe thế gân cổ lên cãi: – Làm gì có cây cao thế ! Chả ai tin được. Anh kia cười ranh mãnh: – Ấy không có cây cao như thế thì lấy đâu ra

Làng điếc

Hình ảnh
" Điếc tai là tại hướng đình, Cả làng điếc hết chứ mình em đâu! " – Ca dao Việt Nam Ngày xưa, có một làng nọ không hiểu tại phong thủy, tại hướng đình hay vì một cớ địa lý gì khác mà cả làng đều điếc hết. Điếc từ ông Lý, ông Hương cho đến anh Mõ, điếc từ ông già bà lão, cho đến cô gái ngây thơ, anh nông phu trai tráng, tất cả đều điếc câm, điếc đặc, điếc chẳng chừa một ai. Có một điều là không ai chịu nhận mình điếc. Nghe không hiểu họ cũng chẳng bao giờ hỏi lại, mà thực ra dù có nhắc đi nhắc lại đến hàng trăm lần họ cũng không nghe rõ hơn chút nào! Ai cũng muốn tỏ ra mình thông minh và thính tai nên bất cứ chuyện gì, họ chỉ nghe qua một lần rồi tùy hoàn cảnh và thái độ của người nói mà hiểu theo ý mình. Một hôm có một người bị lạc mất ba con dê bèn hốt hoảng đi tìm. Lúc đi đến một thửa ruộng, trông thấy bác nông phu đang cày, người ấy lại gần chào và hỏi: – Tôi có 3 con dê đi lạc, nếu bác có trông thấy làm ơn bảo cho tôi tìm. Thế nào tôi cũng đền ơn bác không dám quên

Râu quặp

Có một anh chàng rất sợ vợ. Quanh năm anh ta không dám nói vợ nửa lời. Ngày nào anh ta cũng phải làm theo lời sai khiến chỉ bảo của vợ. Ðã thế mà thôi đâu, nhiều lúc anh còn bị vợ đay nghiến, nhiếc móc thậm tệ. Tức tối vô cùng, một hôm anh ra chợ tỉnh bói xem tại sao mình phải sợ vợ. Thầy bói không cần gieo quẻ, liền nói: – Nhìn tướng mạo anh thì sợ vợ là phải, vì có chòm râu mọc quặp vào trong. Nghe thầy bói nói như vậy, hôm sau vợ đi vắng, ngổi ở nhà một mình, anh ta lấy gương soi rồi cầm râu vuốt ra và nói: – Ngồi buồn thong thả, vuốt râu cho thẳng ra kẻo mà sợ vợ. Nào ngờ, vừa lúc đó, chị vợ đi làm về. Nghe được câu nói đó của chồng, chị gắt giọng: – Ông ở nhà, nói cái gì lảm nhảm một mình như vậy? Anh ta giật mình lo sợ, liền vuốt râu vào mà nói: – Y cựu hoàn y cựu! Y cựu hoàn y cựu! Nguồn: Truyện cổ tích Tổng hợp.

Quan rẻ thối

Có một ông quan huyện thấy cần phải đi hành hạt để xem dân tình trong huyện đối với mình ra sao. Chọn ngày lành tháng tốt quan lên đường. Ðể cho oai, quan bắt dân phi phải khiêng mình bằng một chiếc võng đòn con thật đẹp. Lại thêm một chiếc lọng xanh do một cậu lính vác cho ra vẻ. Ngày ấy là phiên chợ huyện. Quan muốn dạo chợ. Sắp đến đầu chợ, quan nghe trong một nhà bên phố, tiếng chồng bảo vợ: – Bà mày hôm nay không mua thịt chớ thịt rẻ lắm. Một quan phải hai người gánh. Quan thịt rẻ thối như thế không biết đường mà mua. Nói xong anh ta còn đay lại: “Quan rẻ thối”. Quan huyện biết lão này chửi xỏ mình, tức quá nhưng không biết trị làm sao được. Thấy lính hầu và dân phu có vẻ đắc ý cười tủm, quan tức quát chạy thẳng, không dạo chợ nữa. Nguồn: Truyện cổ tích Tổng hợp.

Điều ước

Một nhân viên bán hàng, một thư kí và một giám đốc cùng nhau ra ngoài ăn trưa. Họ bất ngờ phát hiện ra một chiếc đèn dầu cổ. Khi họ chà xát để lau chùi bụi bám lên chiếc đèn, thì bất ngờ Thần Đèn hiện ra. Thần Đèn nói: – “Ta sẽ tặng các con mỗi người một điều ước. Ai trước nào?” – “Con trước, con trước” – cô thư kí lanh lẹ -“Con muốn được ở Bali lướt sóng mà không cần quan tâm, lo lắng đến bất cứ việc gì trên đời này!” Bùm.. Cô biến mất. – “Con kế tiếp, con kế tiếp” – anh nhân viên bán hàng nôn nóng – “Con muốn được nằm dài trên bờ biển Hawaii, có nhân viên mát xa riêng, uống thỏa thích cocktail cùng với người yêu của con.” Bùm.. Anh cũng biến mất. – “Còn con?” – Thần Đèn hỏi anh giám đốc Anh ước: “Con muốn 2 người đó quay lại phòng làm việc sau giờ nghỉ trưa.” Bài học: Luôn luôn để sếp của bạn phát biểu trước.

Thừa một con thì có

Hình ảnh
Về đến nhà, thấy vợ đứng chờ ở cổng. Ngốc ta ngồi trên lưng bò mếu máo nói: – Chết mất thôi! Tôi đánh mất một con bò rồi! Vợ hỏi: – Mua mấy con để mất một con? Ngốc ta chỉ đàn bò năm con theo sau: – Sáu con, bây giờ chỉ còn năm. Chị vợ vừa cười, vừa nói: – Thừa một con thì có!